Nói chuyện với “vong” Trung Quốc bằng tiếng Việt
Nơi “cô” Thiêm hành nghề nằm trên một khu đồi mà nhiều người gọi đó là khu đồi ma bởi trong nhà lúc nào cũng khói hương nghi ngút hòa cùng tiếng cô Thiêm nói chuyện, dạy bảo, có khi là dọa nạt các… linh hồn. Trên khuôn viên vài trăm mét vuông, cô Thiêm dựng một căn nhà nhỏ, một điện thờ còn phần lớn là chỗ để hàng trăm con người đến gọi hồn ngồi lại chờ cô Thiêm giúp họ gọi những linh hồn đã khuất về hỏi chuyện. Dù đã tới nhà “cô” Thiêm nhiều lần nhưng lần nào đến, tôi cũng thấy bất ngờ bởi những gì đang diễn ra mà cô Thiêm là nhân vật chính. Lần này, tôi được chứng kiến từ đầu đến cuối cuộc gọi cùng một lúc hai hồn cho hai cô gái. Cả hai cô gái này tuổi mới ngoài đôi mươi, theo người nhà nói thì họ có biểu hiện tâm thần nhưng chữa trị nhiều cách không khỏi nên đành đến nhờ cô Thiêm.
Sau khi nghe gia đình hai cô gái trình bày, cô Thiêm hướng dẫn họ ngồi im nhập tâm để cô Thiêm “bắt sóng” với người âm mời họ về. 10 phút sau, cả hai cô gái lần lượt ngả nghiêng người, một cô gái bỗng nằm vật ra nền nhà,mê man bất tỉnh (?). Cô còn lại vẫn lim dim mắt, lắc lư. Cô Thiêm tuyên bố: Vong đã nhập!
Sau “khoảnh khắc” trên, “cô” Thiêm chạy như con thoi giữa hai bên để hỏi chuyện lí lịch trích ngang của các vong. Trường hợp của cô gái ngồi lắc lư, cô Thiêm nhanh chóng hỏi ra thân thế của oan hồn là một người đàn ông chết khi chưa có vợ (?). Sau khi hỏi xong, cô Thiêm ngọt xớt với vong: “Nào, bây giờ đằng ấy về cõi âm rồi thì đừng theo em gái này nữa. Quý em ấy thì phù hộ cho em được sống yên ổn nhé!” Trước lời đường mật trên, cô gái chỉ lắc đầu mà không nói gì. Cô Thiêm vội quay ra nói với người nhà của cô gái: “Muốn vong không đi theo nữa thì chỉ còn cách cưới vợ cho vong”.
Trước lời phán của cô Thiêm, gia đình cô gái vội quây lại hỏi cô: Thế làm cách nào thì cô giúp cháu.” Trầm ngâm, cô Thiêm bày: “Bây giờ, gia đình bỏ tiền ra để tôi đặt một hình nhân có kích thước giống con gái các bác rồi làm lễ để hồn nhận hình nhân đó làm vợ. Chỉ cần như vậy là vong sẽ không còn theo con gái các bác nữa.”
Như người chết đuối vớ được cọc, gia đình cô gái đồng ý với mọi sự sắp xếp của cô Thiêm. Một thành viên trong gia đình cho biết: “Chi phí cho hình nhân trên là khoảng 2 triệu đồng. Kích thước hình nhân không được sai một li vì như vậy vong sẽ không nhận.” Tuy nhiên, để có được kích thước không được phép sai lệch đó, cô Thiêm đã dùng tay để đo. Sắp xếp xong mọi chuyện, cô Thiêm quay ra thủ thỉ với vong: “Bây giờ thì ngồi đợi thầy nhé! Lát nữa, thầy sẽ cưới vợ cho. Thích nhé! Sắp có vợ đẹp.”
Sau khi dỗ dành xong vong kia, cô Thiêm quay sang cô gái đang nằm miên man trên nền nhà. Vẫn với cách dỗ ngon, dỗ ngọt để hỏi lai lịch của vong nhưng dường như lần này, cô Thiêm gặp phải vong… cứng đầu, không chịu khai báo bất kì một thông tin gì. Tức khí, cô Thiêm quay ra dọa: “Thầy nói cho mà biết nhé! Lúc hiền thì thầy hiền thật nhưng thầy mà tức lên thì thầy cũng không phải vừa đâu.”
Cô gái vẫn lắc đầu im lặng. Không còn cách nào khác, cô Thiêm bèn dùng tay tát liên tiếp vào mặt cô gái. Lúc này, cô gái được cho là vong nhập hai tay xua xua về phía trước rồi liên tục nói một câu duy nhất: “Bua, bua, bua bua.” Lúc này, cô Thiêm quay ra kết luận một câu: “Đây là oan hồn người Trung Quốc. Chắc mê con bé nhà các bác nên theo đòi cưới đây”.
Tiền ít, vong không về
Để xem thực chất việc gọi hồn của người đàn bà ba mắt, tôi đã xin đăng kí gọi hồn. Hỏi thủ tục đăng kí, người ta chỉ sang quán bên cạnh mua một bộ lễ rồi ra gặp một người đàn ông là chồng cô Thiêm. Tại chiếc bàn người đàn ông này ngồi là một túi bóng cứng (loại đựng tài liệu) bên trong đầy những đồng tiền với các mệnh giá 50 nghìn đồng, 200 nghìn đồng và thậm chí là 500 nghìn đồng do người đến gọi hồn đặt lễ. Tôi đăng kí, đặt lễ 50 ngàn đồng kèm theo lễ. Được ông chồng phát cho một tờ giấy, nói ghi rõ họ tên người gọi, họ tên vong được gọi rồi đặt kèm vào lễ. Mâm lễ của tôi được đặt cạnh nhiều mâm lễ khác với số tiền đặt lễ lên tới vài trăm, thậm chí là cả triệu.
Sau khi đặt lễ, tôi ngồi vào một góc như bao người khác để “đợi vong về”. Một tiếng, rồi hai tiếng qua đi, tôi vẫn ngồi im bất động. Trời xế chiều, khi đoàn người lần lượt ra về, tôi vẫn ngồi im mà không một lần được cô Thiêm hỏi thăm. Trong khi, với các gia đình khác, cô Thiêm luôn vồn vã hỏi thăm và có nhà còn được cô trực tiếp gọi hồn. Tôi ra về khi trời đã nhập nhoạng tối. Cô Quyết, một người dân xã Hòa Sơn, bán hàng gần khu vực UBND xã cho biết: “Thực ra, số người đến nhờ cô Thiêm gọi hồn chủ yếu là ở các tỉnh xa về chứ dân trong vùng thì họ không đi. Nhà tôi, năm ngoái có nhờ cô ấy gọi vong hộ một lần nhưng thấy không đúng nên từ đó tôi không bao giờ đến để nhờ cô Thiêm gọi hồn”.
Khi được hỏi về quan điểm của chính quyền xã Hòa Sơn về hoạt động gọi hồn của cô Thiêm, ông Nguyễn Văn Cành, Chủ tịch UBND xã khẳng định: “Chúng tôi không ủng hộ những hoạt động mê tín, gọi hồn chỗ cô Thiêm và sẽ cho lực lượng công an, an ninh giám sát chặt chẽ. Sắp tới, chúng tôi sẽ báo cáo lên cấp trên về trường hợp này để sớm dẹp bỏ những hoạt động mê tín dị đoan tại khu vực trên”.
Theo ngongocdao.com